Diễn đàn Hàm Thuận Nam - Bình Thuận
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn Hàm Thuận Nam - Bình Thuận


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Bạn thường duyệt web bằng trình duyệt nào
Firefox
Ngồi xuống để không phải bước đi Empty29%Ngồi xuống để không phải bước đi Empty
 29% [ 2 ]
Google Chorme
Ngồi xuống để không phải bước đi Empty43%Ngồi xuống để không phải bước đi Empty
 43% [ 3 ]
Trình duyệt khác
Ngồi xuống để không phải bước đi Empty29%Ngồi xuống để không phải bước đi Empty
 29% [ 2 ]
Tổng số bầu chọn : 7
¶-¶oàng (409)
…Çüm… (386)
ñøSMOKing (173)
qUá (157)
Nhóc_kute (134)
Hôn§Hưn§ (111)
herohero (83)

Share | 
 

 Ngồi xuống để không phải bước đi

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_06
Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_01Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_02_newsNgồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_03
Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_04_newAnonymousNgồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_06_news
Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_07Ngồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_08_newsNgồi xuống để không phải bước đi Bgavatar_09
[Thành viên] - Henry kiKhách viếng thăm
Ngồi xuống để không phải bước đi Vide
Bài gửiTiêu đề: Ngồi xuống để không phải bước đi

Url bài này : Http://dongthoai.ace.st/t619-topic

Tiêu Đề : Ngồi xuống để không phải bước đi

Blog đang thử nghiệm, nên thường xuyên bị lỗi và nếu bạn thấy lỗi chưa hoàn thiên chổ nào vui lòng nhắn tin cho mình để sữa và khắc phục nhé

------------------------------------------------------------------------

Ngồi xuống để không phải bước đi




Tia nắng đầu tiên vượt qua những tán mây rộng và dầy, xé toang màn đêm đen xám, len lỏi qua kẽ hở cửa sổ căn phòng, và nơi cuối cùng ánh nắng ấy tìm đến, là mi mắt của ai kia…Đôi hàng mi hãy vẫn còn ươn ướt, nó đưa tay lên để lau qua rồi nhỏm người dậy, … chào bình minh, 1 ngày mới lại bắt đầu…
Bước vào nhà tắm với một khuôn mặt lem luốc- dư tàn của bàn tay quệt ngang má những dòng lệ đêm qua, nó vội vã xả nước để che đi cái sự bất cẩn ấy . Khuôn mặt thiểu não cũng dần trở nên khá hơn nhưng cái đầu nặng trĩu vì suy nghĩ thì vẫn không khá hơn chút nào. Sau khi vệ sinh cá nhân và qua loa bữa sáng, nó nhìn quanh rồi sắp xếp lại căn phòng 1 chút., có lẽ cũng đã lâu rồi nó mới lại dọn phòng, thời gian gần đây nó tập trung nhiều cho việc học thi nên cũng bỏ bê việc dọn dẹp, mà mang tiếng là học thi thôi, chứ thực ra nó cũng đâu đến mức chăm chỉ thế, đầu óc nó hãy còn đang vướng bận vào 1 câu chuyện vô cùng phức tạp… Nhìn trên bàn học 1 đống sách vở bày la liệt mà nó cũng ngán ngẩm, chẳng thể ngờ mình lại là 1 người bừa bộn đến thế…

… Khi những giọt mồ hôi đã thấm ướt cổ áo, cũng là lúc ông mặt trời đã lên cao hơn khi nãy, và nó hình như nó cũng đã gần hoàn thành cái công việc còn đang dang dở. Ngồi tạm xuống sàn nhà, tìm kiếm 1 vài phút giây thư giãn nghỉ ngơi, nó nhận ra,… mình sắp rời xa Hà Nội. Rồi cũng sẽ vẫn phải trở lại nơi đây để tiếp tục 1 cuộc sống cô đơn vốn đã trở nên quá quen thuộc với nó, nhưng không hiểu sao, lần rời HN này lại không hề giống với những lần nó háo hức về nhà trước đây. Nó sắp xa HN mà lại cứ có cảm giác như sắp xa 1 thứ gì đó to tát và ý nghĩa hơn thế, một thứ mà dường như chỉ rời xa trong phút chốc cũng sẽ không thể thấy lại được…
Những dòng tin nhắn gửi tới em đêm qua như vẫn còn in đậm trong tâm trí, cầm chiếc điện thoại lên… rồi lại thở dài đặt xuống, chẳng cần đọc lại hộp thư đến, nó cũng đã thuộc lòng những dòng tin nhắn của ai kia,… nó đang loay hoay không biết phải làm gì trong thời gian này, và trong cả 1 quãng thời gian dài tiếp theo nữa. Nó đã chờ tin nhắn của em, dẫu biết rằng cái tôi trong em quá lớn, e sẽ chẳng bh nhắn tin cho nó cả, những gì em làm cũng chỉ dừng lại ở mức reply tin nhắn của nó mà thôi. Nhưng nó lại cũng chẳng đủ can đảm gửi cho em tin nhắn nào… Mỗi một giây, một phút trôi qua nó lại càng thấy khoảng cách giữa 2 người cứ ngày một được nới rộng. Có lẽ nó chẳng bh trở nên mạnh mẽ hơn được, vết thương trong quá khứ hãy vẫn còn đây, chỉ như mới ngày hôm qua thôi,… nhói đau… và nhức nhối, vết thương ấy đang khiến nó đánh mất dần thứ mà đáng ra đã thuộc về nó. Nhưng cũng chẳng thể làm khác được, nó không dám bước tiếp những bước đi trên con đường này nữa. Sau cái lần vấp ngã ấy, chính xác hơn là nó bị đốn ngã, nó đã cố gắng để gượng dậy đi tiếp, chập chững như 1 đứa trẻ tập đi… từng bước,… từng bước nặng nhọc. có những lúc tưởng như vô cùng mỏi mệt, chỉ muốn dừng lại để nghỉ ngơi, để thôi không cố quên cái quá khứ đau thương kia nữa, để mặc kệ những thứ ấy cứ hành hạ, dằn vặt nó cũng đc,… nhưng không,… làm thế cũng có nghĩa là nó chọn bản án chung thân được chết trong tù, cái ngục tù của 1 con người chưa bao giờ biết quý trọng nó…

Về Đầu Trang Go down
Share this post on: reddit

Ngồi xuống để không phải bước đi :: Comments

avatar
Re: Ngồi xuống để không phải bước đi
Bài gửi Sat 03 Jul 2010, 18:49 by asian
Bài hát hay quá
 

Ngồi xuống để không phải bước đi

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn Hàm Thuận Nam - Bình Thuận :: -‘๑’-[C]ộng [Đ]Cộng [T]een -‘๑’ :: Linh Tinh ::  Nhật Ký Tâm Sự-



---------------------------------------------------
Phát triển bởi BQT và tất ca thành viên,chúng tôi ko chịu trách nhiệm về bài viết do thành viên đưa lên
Diễn đàn Hàm Thuận Nam - Bình Thuận, liện hệ : btgaming_hoang@yahoo.com/Phone 01627420986
Style designed by: MusicRum ( Punbb )
DongThoai.Ace.St là 1 dịch vụ của hệ thống Forumotion
Bảo mật an toàn 99%. Không bị DDos, Hack, Shell, Checked....


 

Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất